0 Your Cart $0.00

Cart (0)

No products in the cart.

Đau lòng khi chính tôi là nguyên nhân khiến con bị ông bà nội chê trách

9-6.jpg

Vợ chồng tôi sau một thời gian chung sống và có với nhau một côn con gái nhỏ, vì nhiều mâu thuẫn nên dẫn tới ly hôn. Sau khi ly hôn, tôi vẫn hay đưa con gái về nhà nội chơi cùng ông bà. Mỗi lần như thế, bố mẹ chồng cũ lại cho con bé vài trăm nghìn hoặc vài bộ quần áo. Nhưng điều tôi muốn không phải là vật chất, mà tôi chỉ muốn con không bị thiếu thốn tình thương.

Một tháng, tôi cho con về  với ông bà nội khoảng 2 lần. Nếu con thích thì có thể ở lại vào tối thứ 7, chủ nhật tôi lại đến đón con về. Cứ như vậy đã 5 năm. Nhưng thời gian gần đây, chồng cũ tôi cưới vợ mới nên tôi cũng hạn chế đến nhà.

Nhưng việc tôi giữ ý bỗng nhiên trở thành đề tài để nhà chồng nói ra nói vào. Hôm trước, tôi lại chở con gái đến nhà chồng cũ chơi. Từ lúc có mẹ kế, con không bao giờ ở lại nữa nên chiều, tôi lại đến đón con về. Trên đường về, con gái tôi bỗng khóc thút thít, kể chuyện bị ông bà nội và cô chú Nam (vợ chồng em trai chồng) trách móc, chê bai. Tôi hỏi cặn kẽ mọi chuyện thì mới ngã ngàng, nhà chồng cũ lôi chuyện hồi vợ chồng tôi còn chung sống với nhau để bàn tán và chê trách tôi là kiểu phụ nữ cứng đầu, cố chấp, thích ra vẻ... Rồi họ chuyển hướng sang con bé, nói con giống mẹ, tương lai cũng sẽ chẳng làm được gì. Chuyện năm học vừa rồi, con không được học sinh giỏi cũng bị đem ra chê trách. Con gái tôi còn nói chú Nam bảo con hay về chơi là vì tiền chứ chẳng có tình nghĩa gì.

Tôi không nghĩ họ lại công khai làm tổn thương một đứa bé như vậy. Và tôi càng đau lòng khi chính mình là nguyên nhân gián tiếp dẫn đến mọi chuyện.

Tôi giận nhà chồng cũ. Tôi sẽ không bao giờ chở con về bên ấy nữa. Tôi khuyên con từ bỏ luôn nhà nội?